“Điều mẹ vui nhất là con yêu lớp, yêu cô!”
Trước khi vào trường mẹ cũng đã tìm hiểu qua thông tin về trường vì mẹ muốn con mẹ có được môi trường phát triển tốt nhất. Có ý kiến tốt, ý kiến chưa tốt nhưng mẹ tin vào quyết định của mình để con có một tuổi thơ về mái trường trọn vẹn. Cũng như mẹ ngày bé, con đến lớp mới nhõng nhẽo bám vào váy mẹ và không chịu sang tay cô. Rồi nhìn gương mặt con hờn dỗi nước mắt ngắn dài mẹ lại không nỡ rời đi. Nhưng đâu đó mẹ thấy hình ảnh của cô giáo mẹ ngày xưa, cũng dịu dàng và yêu thương các con. Cô dìu dắt các con vào lớp, lau nước mắt cho con và vỗ về con, ôm con vào lòng. Được nhìn con hớn hở sau buổi học chờ mẹ đón về mẹ mới thở phào, vậy là buổi đi học đầu tiên của con đã thành công. Sau đó con có hờn dỗi khóc thêm mấy buổi nữa nhưng mẹ thấy con ngoan, về nhà chịu ăn uống hơn và đặc biệt là đã biết tự làm vệ sinh cá nhân.
trường mầm non vinschool tphcm
Điều mẹ vui nhất là con yêu lớp, yêu cô. Mỗi buổi về là một câu chuyện tíu tít con kể lại về cô và các bạn trên lớp. Mỗi buổi về là một sản phẩm handmade do chính tay con làm và con khoe “Cô dạy con làm đấy mẹ”. Và vui hơn nữa là con khỏe và ngoan ngoãn (chẳng bù cho ở nhà con hay ốm lắm, cứ động tí trở giời là con ốm). Thấy con khỏe mạnh, ngoan ngoãn mẹ đăng ký vào ban phụ huynh lớp để được gần gũi và hiểu được tâm tư của các cô giáo hơn cũng như trợ giúp các cô trong mọi vấn đề của lớp. Và trong những lần giúp đỡ các cô từ các hoạt động của lớp đến hoạt động cho các con đi dã ngoại… mẹ mới hiểu được sự vất vả của các cô, mẹ mới thấy thêm yêu nghề giáo viên (nghề mà trước đây mẹ của con cũng luôn ao ước được làm). Mẹ mong con gái mẹ sẽ luôn ngoan, khỏe và yêu cô giáo, yêu các bạn cũng như mẹ vẫn luôn nhớ về cô giáo cũ của mình. Mẹ mong con có một tuổi thơ thật đẹp để sau này mỗi lần nhớ lại con sẽ nhớ lắm “cô Ly, cô Liễu và cô Giang của con” (đây là những lời con luôn nói khi nhắc về cô giáo). Mẹ luôn thầm cảm ơn các cô vì những yêu thương đã ươm mầm nơi tâm hồn con! học phí mầm non
Mẹ đã đọc được đâu đó bài thơ này, và mẹ muốn con luôn yêu và nhớ về cô giáo như bài thơ này bày tỏ:
Em! Cô giáo mầm non
Em vào nghề
Khi vừa tròn 21
Thấm thoắt đã 6 năm
Ai cũng hỏi
Em có chồng hay chưa?
Em trả lời
Em chưa chồng
Nhưng là mẹ
Của một đàn con nhỏ
Đứa tập bò
Đứa tập đi
Đứa bi bô
Ê a tập nói
Nghĩ lại ai cũng cười
Xưa ghét con nít lắm cơ
Thích cô giáo thướt tha áo dài
Ừ thì cũng làm cô giáo
Nhưng không thướt tha với tà áo
Mà xắn quần xắn áo
Quay cuồng đủ thứ các công việc
Ôi ! Nghề mình
Ai cũng là siêu nhân
11 tiếng luôn tay chân
Vừa phải dỗ dành khi con khóc
Vừa phải phân xử khi con tranh cãi
Giành đồ chơi, đánh bạn giải quyết ngay
Vừa lo ăn, vừa lo ngủ
Khi con tè ị, cũng kham
Trưa ngủ cũng chẳng yên
Học trò mới ngủ khóc gọi mẹ
Cô dỗ dành hát à ơi
Con ho, con sốt cô chăm suốt
Sáng tới trường, xinh tươi như hoa nắng
Chiều, đầu bù tóc rối hóa hoa tàn
Bao nhiêu cực nhọc có xá chi
Nhưng hễ có tí điều sơ suất
Ba mẹ la, ông bà nói đủ điều
Một con sâu làm rầu
Cả xã hội lên án
Bao nhiêu tủi uất, nghẹn trong lòng
Nhiều lúc muốn buông xuôi tất cả
Nhìn đàn con nhỏ ngây thơ
Như có sợi dây níu tay em lại
Nghĩ nghề mình cũng có niềm vui
Cứ tận tâm hết mình là đủ
Rồi mọi người sẽ hiểu thôi
Ai hỏi em làm nghề gì ấy ạ
Em trả lời Em! Cô giáo mầm non
Làm mẹ của cả một đàn con…”