Sân khấu cho một nhân cách đang thành hình
Căn phòng rộng và sáng, những dãy bàn thẳng thớm. Duy chiếc bàn họp xoay dọc. Con bé và cô giáo ở một bên, bố mẹ bên còn lại và gái hai 7 tháng tuổi chăm chỉ gặm tay trong xe đẩy, ra chừng chẳng quan tâm gì đến điều lạ lùng đang diễn ra. Màn hình trình chiếu loáng những khung bo power point, những kết quả học tập, tự đánh giá thế mạnh, điểm yếu, môn học yêu thích…
Con bé ranh ma đặt mục tiêu khá thấp, như những gì nó đã đạt được trong học kỳ rồi. Sự tự tin lấp lánh khi nó trình bày kế hoạch thay đổi, như ngủ sớm và đến trường đúng giờ hơn, hay sẽ dành nhiều thời gian cho môn toán mà nó không phấn khích khi học lắm. “Con làm được, có thể hơn thế một ít”. “Con không cần bố mẹ hỗ trợ gì thêm”. Nó trả lời khi được hỏi.
Cả buổi họp chủ yếu là đối thoại gia đình, với con bé ở vị trí chủ trì, rất đặc biệt. “Anh chị trao đổi với con như vậy là rất tốt”, cô giáo cuối cùng cũng chen ngang được một câu. Những trao đổi với cô giáo không cần thiết lắm, vì mọi thông tin đều được truyền qua lại bằng email, tin nhắn mỗi lúc cần. Giờ là sân khấu cho một nhân cách đang thành hình để được trình diễn. Cho con một vị trí quan trọng, một tư cách độc lập và nó đang làm rất tốt, với những nền tảng từ mái trường này, Vinschool.